Di sản văn hóa và quảng trường São Francisco São_Cristóvão

Các tòa nhà tráng lệ và các công trình lịch sử của thị trấn, tập trung nhiều nhất là ở quảng trường São Francisco, đã được công nhận là một di sản thế giới của UNESCO vào năm 2010.

Quảng trường São Francisco

Quảng trường São Francisco của thị trấn cổ São Cristóvão là một không gian mở hình tứ giác bao quanh là các tòa nhà cổ kính xây dựng ngay từ thời kỳ đầu tiên như: Nhà thờ Giáo hội và tu viện São Francisco, Nhà thờ Giáo hội Santa Casa da Misericordia, cung điện của thị trấn và các tòa nhà lịch sử quan trọng khác. Quần thể tượng đài này, cùng với xung quanh là các ngôi nhà được xây dựng từ thế kỷ 18, 19, tạo ra một cảnh quan đô thị, phản ánh lịch sử của thị trấn gắn liền với nguồn gốc của nó. Quảng trường São Francisco là một ví dụ về kiến trúc điển hình của sự tôn giáo phát triển ở phía Đông bắc Brazil.

Giáo hội và Tu viện San Francisco

Còn được gọi với cái tên là tu viện Santa Cruz, tu viện San Francisco đã được thành lập bởi Correa Bernardo Leitão vào năm 1659. Vốn đầu tư xây dựng được vận động quyên góp từ những người dân trong vùng.

Trong thế kỷ 19, cơ sở tu viện được sử dụng để đặt Đại hội đồng tỉnh và Kho bạc tỉnh (trước đây là tỉnh).Trong giữa thế kỷ 19, tháp chuông bị đe dọa sụp đổ vì nền móng của nó được làm bằng gạch sống và không thể chịu được trọng lượng. Vì vậy, chính quyền tỉnh đã quyết định xây dựng lại một tòa tháp mới, nhưng thủ phủ của tỉnh đã được chuyển đến Aracaju, vì vậy tòa tháp thứ hai đã không được hoàn thành.

Với lệnh cấm các dòng tu mới du nhập vào, dưới triều đại của Pedro II của Bồ Đào Nha, tòa nhà đã bị bỏ hoang cho đến năm 1902, khi nó được cải tạo lại bởi các nhà sư Đức. Cải cách này kết thúc với việc tháp chuông được hoàn thành vào năm 1908. Một lần nữa vào năm 1938, với một cuộc cải tạo nữa đã đem lại cho nó một phong cách Art Deco nhưng không cân xứng với phong cách thuộc địa. Vì vậy, viện di sản lịch sử và nghệ thuật quốc gia đã quyết định phá hủy tháp chuông này vào năm 1941 để xây dựng tháp hiện tại vào năm 1943, có phong cách được tích hợp phù hợp với quần thể kiến trúc.

Nhà thờ có một hiên được tạo bởi bốn vòm đá. Hiện nay, tu viện là Bảo tàng Nghệ thuật Thánh.

Nhà thờ Giáo hội Santa Casa de Misericordia

Nơi đây phục vụ với mục đích như một trường học và là nhà cho các nữ tu sĩ. Thế kỷ 19, nơi đây là một bệnh viện, nhưng sau đó không lâu đã phải đóng cửa vì mất viện trợ cùng việc không có đủ trang thiết bị cần thiết và bác sĩ chữa bệnh.

Năm 1922, tòa nhà được quản lý và sử dụng như là một trại trẻ mồ côi.